Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

Bài thơ - Người yêu cũ

Bước về đâu để quay ngược nỗi buồn,
Ngược những yêu thương từng một thời dang dở,
Ngược tiếng yêu đầu hồn nhiên và bỡ ngỡ,
Ngược những dại khờ để ghép lại vẹn nguyên?

Có con đường nào đi ngược với đêm đen,
Để lại thấy êm đềm trong bình minh nắng phủ,
Để giây phút này riêng em không tự nhủ,
Mình chỉ còn là "Người cũ" của nhau thôi... 

Con đường chiều nay bỗng vô tận xa xôi,
Nắng hồng mắt môi che nụ cười em lúng túng.
Ta gặp lại nhau giữa một mùa lá rụng,
Kỉ niệm ùa về lay nỗi nhớ đã xa.

Em vẫn là em của ngày hôm qua,
Còn anh lại là người mang tên "Người Yêu cũ"!
Nghe như tháng năm đã vô tình che phủ
Ký ức giữa chúng mình bằng lớp bụi không tên.

Đã cũ rồi tức là đã lãng quên,
Đã có thêm những điều hẳn nhiên, rất mới.
Anh mỉm cười chào rồi bước ngang qua vội,
Để lại phía chân trời dấu chấm hỏi vì sao.

Tại anh không muốn mình thành cũ kỹ trong nhau!!!
(ST)

Bài thơ Tiễn em

Cơn mưa chiều giăng ngang tia nắng đỏ.
Ngày tiễn em tốt đọt lá sầu đâu.
Em qua sông con cá lội hụt đầu.
Cơn sóng buồn trắng ngầu trên bến đậu.

Ngày em đi theo gió mùa rệu rã.
Thổi trên dòng chưa đủ mát qua sông.
Ánh hoàng hôn chia nửa áng hư không.
Loài bão giông chực chờ xô nát ngạn.

Ngày em đi Anh buộc lòng nín lặng.
Khỏi đợi chờ nên rảo bước nặng thinh.
Dán như in câu chuyện của đôi mình.
Lật trang tình khóe mi đâu biết nhịn.

Ngày em đi chắc sẽ là mãi mãi.
Một lưng Trời chia hai dãy sao ngôi.
Em đi rồi giọt buồn cũng nhân đôi.
Lối dĩ vãng trống trơn mùa thu tới.

Ngày em đi anh kéo buồn về lại.
Buồn lăn dài kêu nũng nịu trên tay.
Anh nghiêng mình cho lệ chảy qua vai.
Trong đêm tối thắp lên đài nhang khói.

Ngày em đi.. Nhìn vô đời anh nói.!
Tận xa xôi xin người mãi yên bình.
Lãng quên đi đoạn tình ứa men tim.
Truyện thần tiên vẫn chỉ là cổ tích.
(ST)

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

Bài thơ Thật khẽ thôi

Một mình ta chân trần quanh cát biển
Gót hài xưa đang thờ thẫn miên man
Những yêu thương ngày tháng đã đi hoang ...
Ta không biết gió nói gì thêm nữa...

Xem thêm vài viết: phân tích nhân vật bé thu trong truyện chiếclược ngà

Có còn chăng? Những lời tình nồng thắm...
Như cọng buồn rơi xuống vũng trăm năm
Cho nhục thân loài đá cũng lăn trầm...
Ôm hình bóng của một thời hạnh phúc...

Ta không biết vì con tim phủ phục...
Trước tình buồn đã chìm khuất, xa bay...
Trước hờn đau, vùi lấp những mê say...
Thôi thì hãy cuốn vào lòng biển nhé ! 

Thôi thì hãy vẫy bàn tay thật khẽ...
Thật khẽ thôi...như sóng biển thầm thì...
Thật khẽ thôi... như ngày ấy chia ly
Ta ngồi khóc ...
Chưa cạn dòng ...
Nước mắt...
(ST)